Con trường củ



Vân có về VN năm ngoái, đi ngang cái villa củ mà nhận không ra, tại nhà nước cọng sản đập phá lung tung cả ra nên Vân leo lên bờ rào nhìn vào mà lạnh người một tí, chớp chớp con mắt vì cay, rồi lủi thủi lên xe về khách sạn ngay, cho đến lúc rời Nhatrang.


Vân không muốn ghé lại con đường cũ và con trường cũ nữa.


C'est fini. La maison où j'ai grandi, le collège où j'ai passé mes jours les plus heureux de ma vie, la ville où j'ai laissé mes petits amours, mes petits enchantements et désenchantements, mes joies, mes soucis et mes larmes, les anciens amis et amies, tout mon passé, tout cela devenait soudain brumeux, triste à en crever, comme une page d'un roman d'amour inachevé que je voulais soudain déchirer et l' ensevelir à jamais dans la chaleur moite et étouffante de cette journée à jamais oubliée ...


Các bạn còn nhớ bà Bang hay nói ‘La vie ne vaut rien mais rien ne vaut la vie’  không vậy nhỉ? Lâu lâu Vân cũng bày đặt bắt chước nhà mô phạm của chúng ta đấy.! ... he he:) .


Trương Ánh Vân




Lâu lắm mới được vài hàng của T.A. Vân và một đoạn văn dài lai láng như Proust


Không ngờ bạn vẫn còn tây (hơn tôi đấy nhé) và văn chương quá chừng. Tôi thành thật nghĩ rằng Vân nên viết nhiều hơn nữa, đừng để mất tài hoa. Tôi tạm dịch (thoáng) đoản văn trữ tình của Vân, với một chút tâm hồn việt, đễ gọi là. chia xẽ.


Thôi hết rồi . Hết rồi căn nhà nơi tôi đã lớ'n lên, ngôi trường nơi tôi đã sống những ngày hạnh phúc nhất trong đời, và thành phố nơi tôi đã đễ lại những mối tình thơ dại. Hết rồi những hân hoan và thất vọng, những vui lo và nước mắt, những bạn bè thân xưa, và  cả một trời quá khứ. Tất cả bổng trở nên nhạt nhòa và buồn da dết, như một trang chuyện ìinh dang dở màt tự nhiên tôi muốn xé đi và chôn vùi mãi mãi trong cái nóng ẩm thấp và ngột ngạt của ngày hôm ấy.


Lòng không lắng để viết được như ÁnhVân, tôi mượn tạm bài thơ Không Đề của Tuệ Sỹ đễ gữi gắm chút gọi là tâm sự của mình nhé.Với tất cả thân tình. Chú các bạn luôn được thoải mái.


PS: Ánh Vân vẫn còn nhớ được những câu huề vốn như của bà Bang sao?...


Syển




Ánh Vân và Syễn thân,


Các bạn làm tôi mũi lòng quá.  Đọc văn pháp, rồi lại được đọc văn việt.  Văn nào cũng làm lòng mình quặn đau, tim mình ngừng đập.  Tôi đề nghị bạn Kỳ đăng hai đoản văn này lên CF website, vì không ít thì nhiều diển tả được nỗi lòng của đa số chúng ta. Cái tài của Anh Vân là nói lên được những gì chúng ta cãm nhận nhưng không biết làm sao nói nên lời.  Cái tài của Syễn là dùng tiếng việt để đánh đúng vào cái hồn việt nam.  Hoan hô các bạn.  Những rung động mãnh liệt trong lòng các bạn đã cống hiến cho tất cả chúng ta những dòng văn, theo tôi, thật là bất hủ.


Thân, 

Lê Bá Lợi



© cfnt, Collège Français de Nha Trang